Đại Thần, Hảo Tụ Hảo Tán - Chương 21
Sự kiện Túc Mạch Dao tỉ thí sinh tử cùng với [Huyết Vũ] lúc này cũng đã một tuần trôi qua, account mới của cô cũng lên tới level 25. Túc Mạch Dao thở ra một hơi, đúng là tự lực cánh sinh lúc nào cũng vất vả, nhớ lại khi trước cô dùng account [Phù Đồ] kéo tiểu đệ tử, chỉ trong hai ngày hắn đã chạm mốc level 25.
Tuy rằng tiểu đệ tử lại chính là một tên đại thần lừa đảo…
Túc Phù Tô nhiều lần nài nỉ Túc Mạch Dao sử dụng account [Mục Dao] để chơi tiếp, Túc Mạch Dao nghĩ cũng không cần nghĩ quả quyết từ chối, mối quan hệ giữa hai người phỏng chừng cả sever đều biết, còn trốn tránh cái vẹo gì?
Trong khi thực hiện nhiệm vụ phụ tuyến, Túc Mạch Dao lại nhìn đến kênh thế giới, bình thường cô sẽ không bao giờ hóng chuyện trên này, nhưng lần này cái tên [Phù Đồ] nhảy ra thu hút sự chú ý của cô, làm như không thấy cũng không ổn.
[Thế giới] Phù Đồ : Mẹ nó! Các người đây là ý gì?
[Thế giới] ??? : Ai bảo mày đắc tội quá nhiều người.
[Thế giới] Hồn quân : Tiền nhiệm yêu nữ lại gây chuyện? Đúng là một ngày thiếu vắng cô thì kênh thế giới sẽ buồn chán lắm.
[Thế giới] Hera nữ thần : Các người lại bắt nạt Đồ Đồ???
[Thế giới] Bỉ Ngạn Hoa : Lại có chuyện để hóng rồi.
[Thế giới] Đông Thành Chủ : Đúng! Đúng! Đánh chết yêu nữ đi!!!
[Thế giới] Súy Thương : Trừ hại cho dân, diệt trừ yêu nữ *icon cười khóc*. Yêu nữ thật đáng thương.
[Thế giới] Bảo bối nhỏ : Không phải đã làm sáng tỏ mọi chuyện rồi sao? Đồ Đồ nhà chúng ta là người bị hại! Các người còn đến gây chuyện???
[Thế giới] ??? : Không liên quan, có người thuê chúng ta luân bạch [Phù Đồ], tiền công hậu hĩnh, chỉ trách cô ta xui xẻo mà thôi!
Túc Mạch Dao nhíu mày, không phải là nữ nhân [Bổng Bổng] kia nhờ người báo thù chứ?
Cô theo dõi đoạn hội thoại trên kênh thế giới gần mười phút, cuối cùng cũng biết được địa điểm xảy ra cuộc loạn chiến, Túc Phù Tô hiện tại đang bị người vây đánh ở bản đồ Địa Ngục Đạo.
Với cấp bậc hiện tại của Túc Mạch Dao, thông đạo truyền tống trận đến bản đồ Địa Ngục Đạo chưa được mở ra, cô đành phải dùng khinh công tân thủ bay từ bản đồ này sang bản đồ khác.
Đến được Địa Ngục Đạo cũng mất hơn năm phút, khi đến nơi quả nhiên thấy một đám người đang tụm năm tụm bảy ngay cầu Nại Hà, mà đối diện bọn họ là Túc Phù Tô chỉ còn một chấm máu đang run rẩy, được người của “Nữ Nhi Quốc” bảo hộ sau lưng. Mục sư của “Nữ Nhi Quốc” đều bị đám người kia đánh cho không dậy nổi, chỉ cần hồi sinh tự chỗ liền bị giết chết tiếp, cứ như vậy liên tục mười mấy lần, ngân phiếu và kinh nghiệm cũng không còn lại bao nhiêu, chỉ đành bất lực nằm luôn trên đất.
Túc Phù Tô cũng vì thế mà chỉ có thể cắn đan dược cầm cự, xui xẻo cô vừa đem đan dược của Túc Mạch Dao tích trữ bán hết, lúc này lại không có bao nhiêu thứ hữu dụng trong túi.
Túc Mạch Dao nấp ở một góc thu hết cảnh tượng này vào mắt, trong lòng cô đã có phán đoán riêng, chỉ sợ nếu tình trạng cứ kéo dài như thế này thì sớm hay muộn Túc Phù Tô cũng sớm quấn một miếng vải trắng, trang bị hay kinh nghiệm gì cũng bay sạch.
Vậy công sức thời gian trước của cô xem như đổ song đổ bể!!!
Túc Mạch Dao cảm thấy có chút tức giận, nhưng Túc Phù Tô cũng như “Nữ nhi quốc” trình độ như thế nào cô hiểu rõ nhất, bọn họ cơ bản không phải đối thủ của đám người kia.
Nhân số thì ít ỏi đến đáng thương, lực chiến thì thảm đến mức không dám nhìn thẳng lại còn là những cao thủ tám chuyện, tùy tiện bốc một người trong đám người đối diện cũng mạnh hơn bọn họ.
Túc Mạch Dao cảm thấy nhất định là cuộc đời này đang bẫy cô!
Mệt tâm quá không muốn yêu nữa…
Nữ Thích Khách ẩn mình sau tượng đá nháy mắt biến mất.
Ngay sau đó đệ lục cao thủ bảng xếp hạng Cung thủ [Mục Dao] xuất hiện…
Túc Mạch Dao lập tức phi thân đến bản đồ Địa Ngục Đạo, như thiên sứ mà đáp xuống trước mặt Túc Phù Tô, khí thế tỏa ra tứ phía.
[Phụ cận] Mục Dao : Tới! Tao đánh với chúng mày…
Túc Phù Tô mừng rỡ như điên, trong lòng phấn khích đến mức muốn ôm mặt hét lên.
[Thanh Tâm Quả Dục] đứng sau lưng nam Cung thủ tràn đầy khí phách kia, cô cau mày, rõ rang cũng là những từ ngữ đó, những câu thoại như vậy nhưng [Mục Dao] trước mắt này có cái gì đó rất khác…
Chính là cách thức nói chuyện…
[Mục Dao] lúc trước sẽ nói them một vài câu vô nghĩa như “Bắt nạt kẻ yếu…” hay là “Tao nhất định sẽ đánh tụi mày đến kêu cha gọi mẹ…”, nhất định không ngắn gọn và tràn ngập ngạo mạn như thế này.
[Thanh Tâm Quả Dục] có thể nói là trời sinh nhạy cảm với thái độ của người khác, cô nghĩ lại một chút gần đây [Phù Đồ] cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất, nhất thời hiểu ra gì đó.
Ha, xem ra hôm nay bọn họ phí công bảo hộ [Phù Đồ] rồi, sau khi xong việc phải đòi một ít tiền bồi thường mới được.
Đám người kia nhìn nhau im lặng thật lâu, qua một lúc mới lên tiếng.
[Phụ cận] ??? : Yêu nữ, xem như mày gặp may
[Phụ cận] ??? : Lần sau mày đừng hòng trốn thoát.
Nói rồi bọn họ giống như đạt thành một nhận thức chung, rất tiêu sái quay lưng rời đi.
Túc Mạch Dao “…”
Nà ní?
Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Túc Mạch Dao nhíu mày khó hiểu, đám người này không phải là lính đánh thuê sao? Thực sự dễ dàng từ bỏ như vậy?
Cô nghĩ không thông, nếu cô là bọn họ thì cô sẽ không ngần ngại lao lên, bọn họ người đông thế mạnh, [Mục Dao] tuy là cao thủ nhưng có thể một lần giết chết cả đám người như vậy sao? Đáp án đương nhiên là không thể nào…
Vậy thì bọn họ tại sao lại lựa chọn rút lui?
Trong đầu Túc Mạch Dao xẹt qua suy nghĩ gì đó, chỉ là không để cô nắm bắt mọi thứ, Túc Phù Tô đã gửi tin nhắn riêng đến.
[Mật] Phù Đồ : Chị, cuối cùng chị cũng chịu xuất hiện *icon khóc thảm thương*.
[Mật] Mục Dao : Vô tình đọc được kênh thế giới. Chị đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cho em vậy mà vẫn bị người khác bắt nạt.
[Mật] Mục Dao : Mất mặt!
[Mật] Phù Đồ : Ai biết được bọn họ đột ngột ra tay, em lại không có thao tác điêu luyện như chị, vẫn còn chưa quen với phong cách mới, thua cuộc không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Túc Mạch Dao còn muốn mắng them mấy câu, lại nghĩ đến chính mình so với Túc Phù Tô quả thật không đáng nhắc đến, chính là hoàn toàn nói không lại.
[Mật] Phù Đồ : Chị, hay là chị rèn luyện cho em cách tỉ thí đi, tên khốn [Vạn Lý Bách Ca] kia mỗi ngày đều đến tìm em gây sự, hận không thể nhào tới tát hắn mấy cái.
Túc Mạch Dao suy nghĩ một chút, quả thật account nhỏ của mình cũng không có gì cần quan tâm, tùy tiện đăng nhập trải nghiệm một chút là được.
[Mật] Mục Dao : Được, mỗi tối chị sẽ dùng account này luyện tập với em.
Túc Phù Tô mừng rỡ reo hò mấy câu, sau đó chính là đường ai nấy đi.
Túc Mạch Dao “…”
Con thuyền tình nghĩa chị em nói lật là lật…
Túc Mạch Dao cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục đăng nhập vào account nhỏ nhàn nhã dạo chơi.
Chỉ tiếc thời gian vui vẻ của cô không nhiều, ngay ngày thứ ba sau sự kiện của Túc Phù Tô, khi đó Túc Mạch Dao đang điều khiển account nhỏ [Vô Danh Tiểu Tốt] của mình làm nhiệm vụ đánh quái thì bị một đám người chặn đường.
Túc Mạch Dao “…”
Tình cảnh này thực sự rất quen…
Cơ mà đối tượng hình như không đúng.
[Phụ cận] ??? : Người đẹp, anh đại nhà bọn này có chuyện muốn nói.
[Phụ cận] ??? : Ngoan ngoãn đi theo bọn anh, nhất định sẽ sung sướng.
Túc Mạch Dao “…”
Nhìn chỗ nào ra người đẹp hay vậy?
Cô đang muốn xem bọn họ còn có thể nháo thành cái dạng gì, một nam nhân từ trong đám người bước ra, vừa nhìn đến người này, Túc Mạch Dao nhìn cảm thấy cả người đều không khỏe.
[Phụ cận] ??? : Sư phụ!
Qua một lúc cũng không thấy cô có phản ứng, người kia lại nói tiếp.
[Phụ cận] ??? : Sao chị không nói chuyện?
Túc Mạch Dao còn có thể nói gì sao, người cần tránh xa nhất cũng đã tìm tới cửa rồi.
[Phụ cận] Vô Danh Tiểu Tốt : Sao cậu nhận ra tôi?
[Phụ cận] ??? : Tâm linh tương thông…
Tương thông cmm…
Hoàn toàn câm nín…
[Phụ cận] ??? : Sư phụ, chị đừng trốn nữa, cho dù chị có trốn đi đâu tôi vẫn sẽ tìm ra chị.
[Phụ cận] ??? : Chị cứ dùng account Cung thủ kia, không cần phải tốn thời gian để bắt đầu lại đâu.
Túc Mạch Dao thở ra một hơi, cảm thấy mình quả thật chạy không thoát người này.